Bài đăng

Bít cái đó - Bó cái đít

Hình ảnh
Em là cô gái ngại khoe khoang "Gói ghém" tình lang.... chẳng sỗ sàng "Nhồi nhét" anh vào trong "ký ức" Đêm nằm thao thức với "lòng mang"

Chuyện cây điều

Hình ảnh
Em vui, em sướng biết bao nhiêu  Em học 10B - Nguyễn Gia Thiều  Xưa gặp được anh: người anh cả  Tình ta như đôi nhạn sớm chiều  Anh sung, anh sướng biết bao nhiêu  Ta hẹn hò bên gốc cây điều  Anh bảo em chiều, em nũng nịu  Làm anh vui anh ngổng cánh diều  Ta vui, ta sướng biết bao nhiêu  Ta đã nhiều đêm quá xá liều  Nay tám đứa con nằm nheo nhóc  Nhiều đêm mơ cơm gạo có đều

Giàu sang - Vàng sao?

Hình ảnh
Dân chúng giờ giàu thấy phát mê Vàng thoi, vàng miếng bán ê hề Tiệm bọng xen lẫn hàng.... tôm cá Chàng hãng chê hê.... hốt hốt về

Hoa hậu cứt lợn

Hình ảnh
Hoa hậu bây giờ biết nói năng Phát ngôn “thân thiện” đố ai bằng Há mồm cứt lợn tuôn tuôn chảy Cầm bút ngôn từ rất rất hăng  Chỗ “kín” đem khoe cùng chúng bạn  Nơi “tè” trưng diện khắp nhân gian Cái thời nho nhã còn đâu nữa? Vinh hiển cho đời lắm dại hoang

20-11

Hình ảnh
Ngày của tri ân Đôi nét ân cần Gửi người tri kỷ: Một nhành phượng vĩ Trên chiếc giỏ xe Chở những mùa hè Cho bao thế hệ  Là chốn hoa lệ Hay tận xa khơi Vẫn nhớ một thời Những làn bụi phấn 

Thu ca

Hình ảnh
Mỗi lần nghe bản Thu Ca Là ta lại muốn tự “tha”....... thiết mình Yêu sao bản nhạc trữ tình Mùa đông lạnh lẽo một mình.... “thu ca” Ca hoài mà chẳng đặng... Thu Thu đi, thu đổi có mù xách Ca... Mù xách ca đi ra tìm chủ Đợi thu về ngang Phủ Con Công Đợi mưa giông con Công buồn ngủ Mấy Thu rồi chưa đủ đời Ca 

Tặng Buồi (Bùi) Hiền

Hình ảnh
Tại hạ, Biết đến thư pháp cũng tự mài mò là chính, cũng không có nhiều thời gian gắn bó. Giỏi lắm vài năm viết dăm ba chữ (2 câu đối bên dưới) vào dịp Tết cho có không khí với thiên hạ. Nội lực cầm bút cũng còn non nớt lắm. Vậy nên, cũng không dám múa dao, phóng búa trước mặt các vị cao nhân, đành làm cái dangnho.com để giúp người Việt gìn giữ nét đẹp hồn Việt, chữ Việt mà thôi .  Nhưng vẫn thấy tự hào về thủ bút của mình trước Bùi Hiền. Cái lão già đang tìm mọi cách phá hoại chữ Việt từ thư pháp cho đến con chữ Tặng Buồi (Bùi) Hiền  Bảy mươi chưa phải là già Tuổi này là tuổi lão ta dậy thì Sáu mươi còn vẫn thiếu nhi Bảy mươi là tuổi lão đi vào đời Bắt đầu cho cuộc rong chơi Dốt nát, kém cỏi lại đòi khoa trương "Buồi" Hiền - là nỗi đau thương Tàn phá chữ Việt, một phường giáo sư? Tướng dâm, cái mặt rõ bư Một đời vô dụng, ngu từ sơ sinh Đến già vẫn thói thần kinh Sáng tạo những thứ giật mình, phát khinh Ít năm rồi cũng chết sình Để lại một đống thúi ình cháu con Thì thôi sống ...

Khổ

Hình ảnh
Đi làm “nắng cực” chứ khoẻ đâu Buông thả hai bi hứng gió đầu Cô em cấy mạ... còn “dang dở” Tối rảnh em nhờ... thụt lỗ trâu

Chuyện cua gái

Hình ảnh
 Có lần, một bạn sinh viên trải lòng. - Con gái bây giờ khó quá thầy ơi. Nhắn rủ đi ăn mà cứ bị từ chối miết - Tầm bậy, cua gái mà rủ đi ăn chè, ăn tàu hủ là thấy mẹ rồi. Phải rủ chơi cờ Hồi tại hạ cũng rủ vợ chơi cờ, mới nghe rủ thôi là mê rồi, cần chi chè cháo... Rủ “chơi” cờ Cờ: anh giỏi ngón chiếu pháo đầu Có điều thậm thụt rất là lâu Ngâm mình trong ổ hang kẻ lạ Đợi chúng lơ là... giựt móc câu

Khóc đê mê

Hình ảnh
Bác CHUNG thôi đã... thôi rồi Cái THÂN tàn tạ, tệ tồi, xót xa Một thời “giải phóng” người ta Bây giờ “phỏng zái” thật là đớn đau Một thời khói lửa thét gào Bây giờ té đái nhốn nhào, phân bua Một thời ăn bậy, nói bừa Bây giờ ăn đập có thừa sớm hôm Một thời lếu láu, ôm đồm Bây giờ lí nhí, cúi-khòm-dạ-thưa!  Đồng Tâm người chết mới vừa  Cỏ xanh, nhang khói vẫn thừa cho ai Làm người... bác lỗi hẹn hoài Súc sanh... thì đã được ngoài năm nhăm