Bài đăng

Thanksgiving!

Viễn khách tha hương gửi phận thân, Ngỡ chừng xuôi cảnh kiếp sa chân Đầu bù tóc rối muôn phiền lụy Tay trắng thân gầy lắm tủi thân. Nắng dãi mưa dầm đâu quản ngại Bền tâm gắng chí chẳng vương bần. Cố công vân lộ thông hanh sự Xứ lạnh hoa cờ thắm nghĩa ân  Ý Nhiên 11-2025

Thêm chiếc lá vàng rơi

Một chiếc lá vàng rơi Trên mấy mùa xanh biếc Ngát lời hoa tiễn biệt Theo mây gió về đâu? Một chiếc lá vàng nâu Trên mấy cành sâu nhạt Bớt rồi hoa, trái, hạt Theo phai úa thời gian Một chiếc lá bình an Rơi giữa lòng viên mãn Mấy mươi mùa khô hạn Xin phai úa thời gian Một chiếc lá vàng bay Trên mấy mùa giông bão  Nhớ thương chuyện thuở nào Xin ghi dấu ngày sau   https://www.youtube.com/watch?v=TpyQSDsvYMQ

Hương tàn

Ôi nhân sinh thiết tha mà gần gũi Nào cuộc đời là giấc mộng phù du Cánh chim hoang nặng vã dưới sương mai Đâu một cõi thiên thu về dĩ vãng? Hoa vẫn sống chan hòa cùng năm tháng Buổi hương tàn đá cỏ mãi vương mang Ánh sao đêm gọi lá chút mơ màng Đưa ngọn sóng nhấp nhô từng đêm sáng Nhân sinh hỡi! xót xa và chán ngán Bởi thân vàng là mấy đỗi hơn thua Vạn tâm toan đậm sau nét xinh thừa Buông ý ngọc vỡ ra đời tay ngửa Hoa vẫn sống để yêu đời thêm nữa Chốn dương trần tận hưởng buổi sương minh Vẫn chưa từng mộng tưởng kiếp lai sinh Về với gió, thấy đời còn xót xa https://www.youtube.com/watch?v=t0eBxMrfz_Y

Về ta nghe

Về ta nghe, vẫn quanh đây tiếng mưa buồn úa nhạt. Cánh chim trời, trôi lạc giữa mong manh, Thuở ta yêu, trong giấc ngủ yên lành. Chuyến xe muộn, vai hàng rong vội gánh. Về ta xưa, khi cơn mưa ngớt ngơi vài mấy hạt. Ta lặng nhìn, trên lá nhạt nhòa sương, Thuở yêu thương, sao chẳng bước chung đường. Buổi tan trường, ta tìm nhau vội vàng. [Chorus] Về riêng ta, tìm cánh hoa úa phai ngày nắng Hạ. Tay nhặt gầy buông thả dọc hàng mây. Nỗi vấn vương còn đọng nơi cuối lớp. Giữa muộn màng, ta vẫn đợi chờ ta. Về hôm nay, bao lo toan chúng ta người mỗi ngả. Dáng ai chiều? Cô gái thuở học sinh. Ngày xa xưa, chưa khác lạ bao giờ. Đôi bạn trẻ, tóc nay giờ phai úa. Giờ nơi xa, tìm cánh hoa úa phai ngày nắng lạ. Ta nhặt đầy, gom góp tận trời Tây. Nỗi vấn vương còn đọng nơi cuối phố. Giữa muôn trùng, tuôn ngấn lệ mờ xa. https://www.youtube.com/watch?v=8Hsj8xfgI38 

Biển xa

Biển mênh mông, Chập chờn trong khoảng vắng Đêm dỗi hờn, Trong ánh mắt hoàng hôn. Biển mang theo, Bao khao khát dập dồn Cùng sương khói Buông dần vào xa xôi. Ôi biển đêm! Biển của tình trăn trối Biết mong chờ Là vắng lặng triền miên. Người rời xa Lòng băng giá ưu phiền. Mong được mãi Đưa thuyền về chung bên. [Chorus] Đời tôi đến Với em nhiều khấp khểnh Trót say tình Em quá lớn kiêu sa. Để mình ta Cùng cơn sóng nua già  Vang vọng mãi Xót xa và thương mong! https://www.youtube.com/watch?v=bn0ZKtRbDjU 

Gởi bọn chúng tôi!

Gởi bọn chúng tôi! Dòng đời bất tận, cuộc sống là khoảng mênh mông, cuốn ta vào những tháng ngày tha hương biền biệt. Quê hương vì thế mà dần đổi thay trong tâm tưởng. Không phải vì ta lơ đễnh, nhưng những hồi ức tuổi thơ năm nào giờ chỉ là những bức ảnh rời rạc, chắp vá trong niềm nhớ. Lạ, ngôi trường xưa – nơi ta từng hờ hững khi cận kề – vẫn hiện lên trọn vẹn, như thể chưa hề rời đi. Những ký ức ngọt ngào chưa bao giờ phai nhạt, sáng rõ đến mức tưởng như ta có thể cân đo, đong đếm từng khoảnh khắc, tưởng như có thể sắp xếp vô vàn mảnh vụn của thời gian một cách ngăn nắp, chỉn chu, không sai lệch. Ở đó, những dãy nhà cũ vẫn uy nghi, tao nhã. Mái ngói già trầm tư, nghiêm nghị, như quan sát mọi trò tinh nghịch của bọn trẻ suốt bao năm. Mình vẫn nhớ như in năm học lớp 11, mình chuyển về đây, về ngôi trường Lê Thanh Hiền trầm lắng mà ấm áp. Dù chỉ gắn bó một năm ngắn ngủi, nhưng đó lại là một cột mốc rực rỡ và ấm áp nhất trong ký ức tuổi học trò trong suốt hành trình dài đằng đẵng của th...

Ngộ!

Hình ảnh
Cái đống hoang tàn cũng chả sao Khu đây Ngộ định sắm cho đào. Trùng tu quyết tháo cho tan rã  Tái thiết thành ra đập nát nhàu  Vời vẽ mưu đồ cho có lệ Hô hào tôn tạo chốt hầu bao  Việc hỏng, duyên tàn thôi gác lại, Mấy chuyện hoàn nguyên, Ngộ thoái trào! Ý Nhiên  Hoạ lại bài: VỐN CỔ…!    Đập phá tan tành chẳng tiếc thương?   Trăm năm vốn cổ lại xem thường! Bất cần thắng cảnh nơi di tích Mặc xác danh lam chốn tại đường Trí não tồi tàn quen ngỗ ngược Học hành bệ rạc khoái nêu gương Tan hoang ý thức buồn rơi lệ! Sụp đổ lương tri cảnh hí trường!  Kim Sơn 05/11/2025

Cõi âm

Hình ảnh
Đa Tình là… Đinh Tà Đến hội chiêu hồn vướng sợi thương, Người đâu chẳng hẹn lại chung đường. Bóng tàn phảng phất vai thôn nữ, Gió nổi lập loè dáng tiểu nương. Vầng diện ảo mờ trong tán khói, Mi huyền hơi hướng cõi âm dương. Tương phùng trót hẹn thiên thai mộng Giấc tỉnh tay còn nắm mớ xương Ý Nhiên!  11/2025

Thư gửi con trai!

Hình ảnh
 Con trai yêu dấu, Hôm nay là một ngày thật đặc biệt. Ở nước Mỹ xa xôi, em gái nhỏ của con vừa tròn một tuần tuổi. Em bé còn đỏ hỏn, khóc cười lạ lẫm, khiến ba mẹ tất bật cả ngày lẫn đêm mọi thứ giờ đây dường như đổ dồn cho em con. Nhưng không, trong trái tim ba mẹ, chưa bao giờ vơi đi tình thương dành cho chàng trai bé nhỏ của mình — cậu bé 5 tuổi vẫn đang ngày ngày tập viết chữ, tập gõ những nốt nhạc, tập vẽ những gam màu đầu tiên đến bận rộn như một người trưởng thành đương vất vả trong công việc. Ba mẹ nhớ con da diết. Nhớ tiếng cười trong veo, nhớ ánh mắt long lanh hay hỏi dồn dập cả ngàn câu hỏi. Nhớ cả đôi bàn tay nhỏ xíu luôn cố gắng hết mình để trở thành “anh lớn”. Ba mẹ biết, con đã phải gắng gượng thật nhiều. Khi hay tin con bị máng vốn vì không chịu tập vẽ, ba mẹ buồn lắm. Ban đầu, trong cơn nóng ruột, ba mẹ còn nghĩ đến chuyện nghiêm khắc lên con. Nhưng rồi bỗng nhớ về chính tuổi thơ mình — cũng từng chịu những lời nặng nề, những roi vọt đau rát ... Ba mẹ ...

TRÊN - DƯỚI

Hình ảnh
TRÊN xua: em hãy lãng quên đi DƯỚI bảo: rằng anh chẳng được gì! TRÊN xỉn vàng răng ăn khói phiến DƯỚI nhàu tương guốc nuốt chai lì TRÊN đương phơ phất mươi hàng tóc DƯỚI móc tòng teng cặp ngọc tỳ TRÊN ngấn lệ rơi còn vướng vất DƯỚI lòng nén chặt nỗi sầu chi?

Ca sĩ hạng ... hán!

Hình ảnh
Ngắm lại ta xưa thấy thiệt ngầu Một thời khan họng quá chừng lâu Dọc ngang sâu bít... CHƯA lừng lẫy Bốn bể tai ương... ĐẪM trật trầy Nhân thế thị phi mà chán ngán Dòng đời tranh đoạt vẫn lầm than Đương ca hư giọng... thành mai mái Đổi giọng "đồng cô" cũng dã tràng Thua, bỏ nghề, rời sô bít Ý Nhiên

Trọn bộ sách dạy quản trị mạng từ căn bản đến chuyên gia

Hình ảnh
 Bộ này mình viết khoảng năm 2007-2008 theo chuẩn của Microsoft, bao gồm 4 quyển: MCSA 70-236 (264 Trang) MCSA 70-290 & MCSA 70-620 (323 Trang) MCSA 70-291 (305 Trang) MCSA 70-351 (262 Trang) Tổng cộng: 1.154 trang Thế giới bây giờ mọi thứ đều có sẵn, các bạn trẻ chỉ nhào vô DevOps hoặc sử dụng công cụ hỗ trợ mà thiếu hẳn kiến thức nền tảng. Bộ này rất hữu ích cho những ai muốn đi sâu vào quản trị mạng chuyên sâu cũng như là hiểu cách bảo vệ hệ thống.  Ngoài ra nó còn giúp quý vị hiểu sâu hơn về cách vận hành của những hệ thống như DNS, Mail Server để từ đó có những nền tảng kiến thức vững chắc để trở thành chuyên gia hệ thống.  https://drive.google.com/drive/folders/12cm7A8ATlza3LOSOLDDzkOhU8751xbbM?usp=sharing

Bà ơi

Hình ảnh
Thành phố Gò Công Nhành bông kỷ niệm  Mới sanh đã liệm  An hưởng được năm  Giờ mỗi cái rằm  Nhớ thương chồng chất  Có mỗi miếng đất  Đổi tám chục tên Chạy xuống chạy lên Chửa xong cái họ  Chuyện có bà nọ Mới mất tròn trăng  Con cháu lăng xăng Đổi Gò qua Phố Chưa đến ngày giỗ Phải đục lại bia Chính Kỵ bà dìa (*) Ngó quanh ngơ ngác  Mấy bây chơi ác  Làm khổ bà tao  Giờ cụ nơi nào Xin cho biết rõ Lòng trời sáng tỏ Hãy cứu bà tui  *: ngày giỗ 

Bất chợt

Hình ảnh
Hay đâu buốt lạnh khắp muôn phương Bất chợt mình ta giữa phố phường  Ngoài kia cứ ngỡ ngàng gió chướng  Mấy lạnh gầy vai… xót xa đương.

Lá thư mùa Thu!

Hình ảnh
Ráng chiều!!! Ráng chiều mùa này không còn là những vệt tím, dãy cam đan xen vào nhau nữa! Cũng hiếm khi là mấy tảng mây ngơ ngác, lững thững, vô vi ngày nào…  Tiếng còi tàu vọng vang giữa chập chờn, yên ắng đã không còn khiến con người ta hãi hùng, phẫn nộ như trước nữa! Lũ kiến vẫn đang cuống cuồng lạc lối nhau bởi mấy tấm màn sương rét mướt đương đoạ đày, ghì chặt lên mấy bước chân nhỏ bé thất thần, tội nghiệp… Mà em ơi, Thu về… mấy dấu cô liêu?! Con phố nơi anh sống đẹp vô ngần, láng nháng những căn nhà thưa thớt trầm mình dưới dãy đồi xanh um mà bịt bùng trong tầm mắt. Xa xa là mấy nhánh sông chợt rạng ngời và óng ánh đến say lòng.  Sông xứ này sao lắm kiêu sa và trập trùng quá đỗi? Tưởng chừng như sự ơ thờ của lồng lộng chỉ có ở lòng người đang khắc khoải bởi chia phôi chất chồng lên năm tháng… thì mấy khúc sông dài ngoằn mà móp méo nơi đây cũng có khác gì mấy! Thỉnh thoảng có mấy con ong rừng lò mò với đôi cánh ướt nhẹp bởi sương-tuyết làm xao động những lặng lẽ vốn dĩ ...

Thu sầu!

Hình ảnh
Em,  Ngót nghét ba năm xứ này rồi, thời gian vèo cái tưởng như suôn sẻ mọi điều thì lại có quá nhiều thứ đáng lo nghĩ. Nếu biết mọi sự đầy khó khăn thế này có lẽ anh không đủ can đảm để đến đây.  Nhớ em, mà cũng chưa từng một lần được ẵm thằng con, vậy thì mọi thứ dẫu đủ đầy, thừa mứa nơi đây cũng có ý nghĩa gì? Cuộc sống nơi này như vật vờ cho qua hết tháng ngày mong mỏi, lê thê, vô vị quá.  Anh chỉ biết cặm cụi làm, đọc và viết làm xàm nhiều thứ để đừng có khoảng trống nào cho suy nghĩ, muộn phiền hiện hữu. Càng cố bao nhiêu càng khiến những toan tính, lo âu vây ráp mình bấy nhiêu. Mệt mỏi thật!  Hai vợ chồng mình cũng ít nói chuyện hẳn, dường như mọi lúc gọi về thì thời gian tương tác đều dành hết cho thằng con, có chăng chỉ là vài ba cái nhìn chóng vánh, tư lự mà thôi. Vui đó thôi, để khi tắt điện thoại rồi nhiều suy nghĩ bâng quơ dồn dập kéo về.  Anh cũng không còn tâm trí thơ thẫn trau chuốt câu chữ như mọi khi, sự hốc hác cằn cỗi đang hiện diện vây bủa qu...

Lá VIÊU KAN

Hình ảnh
(hay còn gọi là lá Van Kêu) (Hát theo bài Lá Diêu Bông của nhạc sĩ Trần Tiến) Lời ru buồn! Nghe quanh ta êm ru Như ở trong tù Phố phường như am tu… Ngày qua ngày! Đi loanh quanh trong sân Trong sân hổng có ra tiền Đã đói mà giờ thêm ăn kiêng… Đ/K: Nhốt hoài, nhốt cả tháng trời trong ngoài, riết rồi hết tiền xài, giờ nghèo thua ăn mày. Ôi cha! Bà Cô Vít lân la, làm cho dân tôi kêu ca, tướng giờ ròm như thây ma. Ôi cha! Bà Cô Vít kiêu sa, cô nói ai có được Lá Viêu Kan cô cũng chẳng… thèm màng. Ôi thôi! Thời yên ấm xa xôi Đời ta hôm nay lôi thôi Ăn mì gói đen thâm môi!!! Ôi thôi! Thời gian cứ êm trôi Đâu trước sân rơi rụng Lá Viêu Kan Cho nhân gian khổ ngút ngàn

Thà là được chích

Hình ảnh
Hát theo bài “Thà như giọt mưa” của nhạc sỹ Phạm Duy LOOP: Thà là được chích Dẫu ta chẳng thích Thà là bị đau Để vui ngày sau Dù cho Trung Quốc Thuốc không được tốt Có còn hơn không Có còn hơn không Có còn hơn không Có còn hơn không Người từ hai năm Về quê mần ruộng Người từ hai năm Làm ăn ỉu xìu Không có tiền tiêu Mua bán đìu hiu Vợ nó than khàn giọng Nợ nó vây vòng vòng   [LOOP] Dịch từ nơi đâu Về như dao nhọn Người người chia xa Niềm vui chưa trọn Dao vết ngọt đâm Chua xót trầm ngâm Dòng máu xa ngập tràn Dòng máu đang chảy đậm [LOOP] Mệt nhoài hai năm Chờ như vô vọng Giờ người cho ta Niềm vui hoa mộng Có thuốc rồi đây Của mấy thằng Tây Mình cứ mua về xài Mình cứ xin về xài   [LOOP] Đ/K: Người từ trên cao Về mang y dược Người người đua chen Tìm mua cho được Ta hổng có quyền Ta hụt nhiều phen Ta hổng có tiền Ta đợi chờ thêm Đau lòng ta muốn khóc Đau lòng ta muốn khóc END: Thà mình được chích Dẫu xui nhiều-ít Thà mình được tiê...

Nỗi mừng thất nghiệp

Hình ảnh
Chỉ có trãi qua đại dịch mới thấy được nền kinh tế siêu cường họ to lớn và hùng mạnh đến cỡ nào, khi mà Mỹ là nước duy nhất trên thế giới gửi tiền cho toàn bộ người dân của họ. Ấy vậy mà nhiều người đã lợi dụng phúc lợi tuyệt vời đó để gian lận, chây lười và trục lợi. Bài hát dưới đây phần nào thể hiện thực tại đó… (Hát theo bài “Nỗi buồn hoa Phượng” của NS Thanh Sơn)  Nhớ xưa cuối tuần là ta thấy rầu Bốn trăm ($400) tiền lương chẳng đâu vào đâu Từ hồi cô vít (COVID) dân chúng lo âu Bỗng giờ thì ai cũng giàu Cuộc đời này sướng làm sao  Ngỡ đâu thất nghiệp tiền không có xài Bỗng dưng giờ đây có thêm ngàn hai ($1200) Rồi tiền trợ cấp nhanh chóng trao tay Có liền ngàn tư ($1400) đúng ngày Rồi thêm sáu trăm ($600) dư xài  Đ/K: Cứ nằm nhà mà khai Tui ăn no quánh bài Vẫn có tiền từ be ne phít (benefit) Tuần đâu được ngàn (>$1000) thêm Tiền cho nhiều không kể đếm Hễ có tiền đời ta ấm êm  Có thêm mớ tiền ($$$) vì con mấy thằng Có dư là ta gửi vô nhà băng ...

Nỗi buồn Việt Kiều

Hình ảnh
Viết cho nỗi lòng của những người Việt xa xứ (Hát theo bài “Nỗi buồn hoa Phượng” của NS Thanh Sơn)  Mỗi năm có tiền là mong trở về Nhớ thương bà con, nhớ thương làng quê Từ ngày qua Mỹ: khuân, vác, bưng, bê Sáng làm tận khuya mới về Cuộc đời còn kiếp làm thuê.  Mỗi khi sắp về là lo đủ điều Cóp ky ngày đêm chẳng dư được nhiêu Nào tiền mua vé, ăn uống, chi tiêu Số tiền còn đây chẳng nhiều Về quê kể ra hơi liều…  Đ/K: Có nhiều người hỏi han Đi qua bên xứ người Chắc kiếm tiền nhiều như hốt rác! Đời ai được giàu sang? Đời tui làm như thú lính Nói vẫn nghèo nào ai có tin?  “Sống bên xứ giàu mà than hổng tiền Xế sang, nhà to sướng như là tiên” Việt kiều mang tiếng sung sướng muôn miên Cứ về là phải có tiền Người đâu biết ta ưu phiền.