Đi Hoang!

Anh cũng biết rằng mình chẳng thể
cho nhau trọn vẹn
Bởi vì lời hứa hẹn quá mong manh
Biết làm sao khi mộng mãi không thành?
Rồi tất cả sẽ đi vào dĩ vãng
Còn một khoảng . . .
xa xưa,
là kỷ niệm
Dẫu êm đềm hay sóng gió đau thương
Khi hồn em vẫn kín cổng cao tường
Anh thơ thẩn . . .
tìm hoài không thấy ngỏ
Trách làm chi, anh chỉ là chú nhỏ
Đang ngỡ ngàng trước lối nhỏ vào yêu
Hay mộng mơ và cũng thích nuông chìu
Nên duyên kiếp cứ lắm điều phiền muộn
Đời đâu cứ như là mộng tưởng
Mà tháng ngày cứ mãi . . .
đi hoang !